Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

ĐỒ SƠN HAY ĐỒ NHÀ

 Ngày 7/9/2010, tại Hải phòng, theo cái hẹn thì chị Quỳnh My phụ trách phòng Ma-kẹt-tinh sẽ họp cùng anh em KV Miền băc để bàn 1 số vấn đề chuyên môn.
     Đáng lưu ý là trong chương trình do Mr Cương được ASM ủy quyền gửi mọi người có 1 đoạn thế này:
“ Kinh gui toi tat ca anh em Mien Bac!
Dai dien ban to chuc duoc thong bao toi cac anh em lich hop tai Hai Phong nhu sau:
- Chiều ngày 06/08 anh em di chuyển về Bến xe Cầu Rào(Hải Phòng) -> KS Ngôi Sao( cách bến xe Cầu Rào 20m) -> nhận phòng tắm rửa sạch sẽ.
- Tối anh em ăn tối tập trung( dự kiến chi phí chúng ta campuchia, có anh em nào tài trợ thì rất cảm tạ)  
- Sáng 07/09 đúng 9g00 - 12g chúng ta họp tại NPP Đồng Lợi( P.Họp, máy chiếu đã mượn của NPP).
- 12g30 đi kiểm tra các chợ thuộc tuyến Dương Kinh, Đồ Sơn -> ăn trưa tại Đồ Sơn( dự kiến chi phí chúng ta campuchia, có anh em nào tài trợ thì rất cảm tạ). Sau đó nếu anh em nào có nhu cầu thăm thú khu du lịch Đồ Sơn thì Cương. A.Tiến sẽ làm HDV miễn phí (chuẩn không phải chỉnh).” (hết trích dẫn)
Theo ngu ý của GiaVi tôi cái nhu cầu thăm thú khu du lịch Đồ sơn của anh em là khá lớn. Sợ là hai anh Tiến, Cương đảm đương không hết nổi.
Nay tôi xin hỗ trợ 2 anh bằng cách tổng hợp 1 số thông tin liên quan đến Đồ sơn để anh em được rõ, khi đi nhỡ có lạc hướng dẫn viên thì cũng không bỡ ngỡ:

VÀI NÉT VỀ ĐỒ SƠN
Đồ Sơn là một quận của thành phố Hải Phòng, cách trung tâm thành phố khoảng 20 km về hướng đông nam. Đồ Sơn có một khu nghỉ mát gồm nhiều bãi biển có phong cảnh đẹp ở miền Bắc Việt Nam

Quận Đồ Sơn được thành lập ngày 12 tháng 9 năm 2007 trên cơ sở toàn bộ diện tích của thị xã Đồ Sơn cũ theo nghị định 145/2007/NĐ-CP của Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam
Quận Đồ Sơn có 4.237,29 ha diện tích tự nhiên và 51.417 người. Quận có 7 phường
-         Đồ Sơn là một trong số những bãi biển có thể coi là khá đẹp,nơi đây có sự kết hợp giữa một bên là núi non,với hàng ngàn cây phi lao, thông,cọ,... còn một bên là biển cả mênh mông đỏ màu phù sa tạo nên một phong cảnh "non nước hữu tình".
-         Cát ở Đồ Sơn có màu đỏ hồng vào lúc hoàng hôn,nhưng lại óng vàng vào buổi sáng,như có sự giao thoa giữa trời và đất.Du khách tới đây sẽ thấy một điều,đó là cát Đồ Sơn rất mịn ,ít vỏ sò vỏ hàu,lại dễ dàng thành thú vui cho những bạn nhỏ,và tạo sự sảng khoái cho hầu hết người tắm.
-         Bãi tắm của Đồ Sơn chia ra làm 3 khu chính: Khu 1 :nằm ngay đầu của quận Đồ Sơn. -Khu 2 :có nhiều khách sạn hiện đại, cao cấp. -Khu 3 :khá yên tĩnh và kín đáo .
-         Đồ Sơn rất đông du khách từ khắp mọi miền Việt Nam cũng như khách quốc tế về đây tắm biển, nghỉ ngơi và leo núi,cắm trại, ngắm nhìn phong cảnh biển đẹp buổi chiều tà.
-         Khu du lịch đảo Dáu với bể bơi nhân tạo thuộc hàng lớn nhất Đông Nam Á,có vườn chim,vườn thú,khu vui chơi giải trí,các khách sạn đẳng cấp 3 đến 5 sao, đặc biệt không thể thiếu ngọn hải đăng cổ kính hơn trăm năm tuổi.Kể từ khi được tu sửa khang trang,nơi đây còn được gọi vui bằng cái tên "Đà Lạt thu nhỏ", hằng năm được rất đông du khách đến vui chơi giải trí vào những ngày hè.
-         Ngoài ra,khu du lịch Đồ Sơn còn vinh dự là nơi có hòn đảo nhân tạo đầu tiên của Việt Nam - đảo Hoa Phượng ,toạ lạc tại trung tâm khu du lịch,được trang bị đầy đủ các tiện nghi hiện đại cực kỳ sang trọng: trung tâm thương mại cao cấp ở giữa đảo,bể bơi nhân tạo,phố ăn uống,khách sạn đẳng cấp 5 sao,khu biệt thự,bến du thuyền,...là nơi lý tưởng để khách du lịch đến dừng chân và nghỉ dưỡng.
-         Đến với Đồ Sơn,du khách có thể đến thăm di tích bến tàu không số,nằm ở chân đồi Nghĩa Phong,tìm hiểu về con đường Hồ Chí Minh trên biển đầy gian khổ.
-         Tại đây hiện nay có sòng bạc DoSon Casino duy nhất ở miền BắcViệt Nam,là nơi rất nhiều du khách quốc tế đến chơi,đặc biệt là người Trung Quốc,tuy nhiên sòng bạc không cho phép người dân nội địa vào giải trí.
-         Từ Đồ Sơn bằng tàu cao tốc du khách có thể đi ra đảo Cát Bà hoặc vịnh Hạ Long,để thăm thú hết những tinh hoa của Hải Phòng nói riêng,Việt Nam nói chung.
-         Lễ hội chọi trâu Đồ Sơn được tổ chức 2 vòng: Vòng sơ loại vào ngày 8 tháng 6 âm lịch và vòng chung kết vào ngày 9 tháng 8 âm lịch,thu hút rất đông du khách cả ở trong và ngoài nước.

CÔNG NGHỆ MẠI DÂM Ở ĐỒ SƠN

Cùng đi với một cậu bạn tên T - một tay ăn chơi sành điệu với đủ mọi ngón nghề, đến Đồ Sơn vào một tối đẹp trời. T. dông thẳng xe hơi biển số trắng vào dãy nhà nghỉ ở ven bờ biển - nơi mà người Hải Phòng thường gọi là khu "Hai chín nhăm".
"Thế nào?" - T. hách dịch gọi cậu thanh niên ngồi trước nhà nghỉ S. nằm ở cuối dãy. T. bảo nhà này chiều khách lắm, muốn chọn mười em lấy một cũng vui lòng. Cậu kia cười tít mắt: "Ông anh vào đi, đâu có đó".
Rồ ga tiến vào trong lúc một chiếc xe biển số xanh lùi ra, T. làu bàu: "Cẩn thận kẻo ăn phải đồ thừa thì khốn!". Dãy nhà nghỉ hai mặt đường, phía trước là lối của người đi nghỉ mát, cổng sau là nơi ra vào của bọn T. và... của những người ngồi trong chiếc xe biển số xanh kia.
Hai trăm nghìn một phòng qua đêm. Nhưng T. là loại tay chơi sành điệu, hắn đòi phòng đôi. Khi tôi còn lúng túng thì ba bốn em đã thập thò ngoài cửa. "Ông chọn trước đi”; tôi hơi hoảng, lắc đầu. T. phá lên cười rồi ôn tồn: "Thôi cám ơn các em, bọn anh hơi mệt".
Hắn thì thầm khi cửa đã khép: "Ông biết không, đây là đồ thừa của mấy lão biển số xanh lúc trước, tôi điều em khác"...
Em mà T. duyệt có làn da trắng, tóc dài, hơi mập nhưng thân hình cân đối và giọng nói dễ nghe.
Cô gái tên Nga, 23 tuổi, quê Phú Thọ và được điều động từ một nhà khác đến. Hoàn cảnh gia đình bình thường, lý lịch bản thân bình thường, Nga về Đồ Sơn làm "nghề" để kiếm tiền.
Quy trình trở thành "nhân viên" cực kỳ gọn nhẹ: chút nhan sắc tối thiểu, tấm giấy chứng minh và sự tự nguyện. Một chủ nhà nghỉ nào đó sẽ tiếp nhận, nuôi ăn, không trả lương. "Anh đừng tưởng - Nga nói với T. khi trời đã gần sáng - không phải đứa nào cũng được như em đâu, chúng nó trông chán lắm, nói năng thì vụng về. Nhưng cũng vì thế mà em vất vả, có ngày em phải đi mười bốn lượt đấy, rã rời. Chỉ lên xuống cầu thang đã nhọc rồi, chưa nói đến việc đạp xe theo yêu cầu điều động".
Để tự mình tìm hiểu "mô hình" của cái gọi là "công nghiệp không khói" của đất Đồ Sơn, tôi mượn một chiếc xe máy để la cà trong "khu công nghiệp". Vào khu "xây dựng", hỏi cô lễ tân ở khách sạn X: "Có gì vui không em?". Cô bé đáp trơn tru nhưng lạnh lùng: "Anh hỏi bảo vệ ngoài kia, chúng em không làm cái này!". Ra vẻ thất vọng, tôi quay ra và tiến sâu vào trong khu.
Hàng loạt nhà nghỉ, nhà hàng nối nhau trùng điệp, trời chiều đang còn nắng nên chưa có khách nhưng các em nhân viên đã ăn mặc chỉnh tề.
Ghé vào nhà nghỉ H., tôi hỏi cậu nhân viên bắc ghế ngồi ngoài cửa (cách đón khách tốt nhất là kê ghế và ngồi ở cửa). "Thế nào, vui vẻ tý có không?". "Có chứ, dựng xe xuống đây đi". "Có sợ gì không?". "Sợ gì?". "Công an chứ còn gì nữa". Cậu ta nhìn tôi từ đầu đến chân vẻ ngạc nhiên: "Đã bảo cứ yên tâm mà lại". "Bao nhiêu?". "Chín mươi nghìn, ngoài ra anh cho em nó bao nhiêu tùy tâm, không thì thôi".
Năm 2003, Công an thị xã đăng ký tạm trú 85 nhân viên, kiểm điểm trước dân 2 chủ cơ sở, 4 tài xế xe ôm có hành vi môi giới mại dâm. Kiểm tra không cho cư trú 77 nhân viên có biểu hiện mại dâm, phạt 122 lượt cơ sở không đăng ký tạm trú cho nhân viên, thu 47 triệu đồng nộp vào kho bạc, đưa 2 gái mại dâm vào Trường Giáo dưỡng Thanh Xuân. Cậu chàng đưa tôi lên tầng hai, vào một căn phòng khá xịn. Gần như ngay tức khắc, một cô gái đã lấp ló trước cửa, cậu trai kia hỏi: "Thế nào", tôi áp dụng ngay chiêu thức của T. hôm trước: "Còn em nào đưa nốt lên đây". Hiểu rằng đã bị từ chối, cô gái lễ phép gật đầu chào và lẳng lặng đi xuống... Lúng túng với ý định chụp hình bằng chiếc máy ảnh giấu dưới gối, tôi từ chối hai em nữa. Gã dắt mối có vẻ thất vọng: "Thế thì hết rồi anh ạ, anh không chơi tối đến “cháy hàng” đấy".
Diện mạo một "khu công nghiệp không khói" đã rõ và "thủ tục" để trở thành một "nhà đầu tư" là quá đơn giản theo quy chế "một cửa". Để hạn chế được tệ nạn này ở Đồ Sơn, có lẽ phải bắt đầu từ việc định nghĩa lại những khái niệm. Các em được gọi và tự gọi mình bằng một danh từ lịch sự là "nhân viên". Tất cả “nhân viên” đến Đồ Sơn đều tự nguyện, không bị ai ép buộc. Và theo điều tra của chúng tôi, chẳng mấy người hận đời, hận tình hay bị bán mua mà đơn giản chỉ coi đây là một cái nghề có thể kiếm tiền.
Trước đây "giá làng" 70 nghìn đã được duy trì trong nhiều năm. Nga nói: "70 nghìn thì em được hai mươi thôi, còn lại chủ thu tiền nuôi ăn, tiền phòng. Nhưng các anh bo bao nhiêu, chúng em được bấy nhiêu".
Mùa du lịch 2004, khi chỉ số giá cả tăng lên thì "thị trường" Đồ Sơn mới tăng giá lên 90 nghìn. Mỗi lần đi khách, các em được 25 đến 30 nghìn, cái giá quá "mùn củi" - như cách nói của người Hải Phòng. Chấp nhận lợi nhuận thấp nhưng doanh số cao, không trông đến tiền chia mà nhìn vào tiền thưởng. Có lẽ quá hiểu điều ấy nên các em rất "nhiệt tình", và như để giữ gìn cái "thương hiệu" cho đất Đồ Sơn nên sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho tiền!
Chúng tôi dùng cụm từ "công nghiệp không khói" để nói về "mô hình" mại dâm ở Đồ Sơn là có lý do của nó. Các cơ sở lưu trú tư nhân hầu như đều có nhân viên và thực hiện việc luân chuyển, trao đổi một cách nhuần nhuyễn. Không tranh giành, không bảo kê, không chặt chém, lừa gạt, tất cả đều một giá 90 nghìn thu tại lễ tân cho một giờ nhập phòng. Khách nào nằm quá giờ, lễ tân gọi cửa: "Hoa ơi, Huệ ơi, hết giờ rồi". Bấy giờ cô gái sẽ thẽ thọt: Em phải về thôi xa anh thôi... Mô hình "một giờ" là standard, không cần mặc cả, cứ 90 nghìn mà thu, qua đêm mới phải trao đổi tí chút.
Với chiếc xe máy mượn của một đồng nghiệp ở Hải Phòng, tôi đi ba ngày khắp Đồ Sơn và phát hiện nhiều điều thú vị: Các em nhân viên rất kín đáo, không bao giờ vồn vã mời chào, không đi xe ôm để chạy sô mà dùng xe đạp, không ăn mặc quá khêu gợi, không mắt la mày lém mặc dù rất lành nghề trên... giường. Tất cả như đã được tập huấn và nếu ai không tinh ý thì không thể nhận ra đó là những “nhân viên đặc biệt” của đất Đồ Sơn.
Chính vì thế, một cán bộ lãnh đạo của Công an thị xã đã nói rằng đấu tranh với loại tội phạm này không dễ chút nào. Thực tế là vài năm nay Công an TP Hải Phòng chưa bắt được vụ mại dâm nào đáng kể!
Những nơi nào tập trung nhiều gái mại dâm ở Đồ Sơn nhất? Xin thưa với các cơ quan công quyền muốn ra tay triệt phá: Một là "khu 295" trên đường vào khu 1, hai là khu "xây dựng" ven bờ biển khu 2, ba là khu vực bến Nghiêng cũng ở khu 2. Có bao nhiêu gái mại dâm đang hành nghề ở Đồ Sơn? “Năm trước, có nguồn tin là 3.000. Như thế là bằng tất cả phụ nữ của thị xã Đồ Sơn" - bà Bùi Thị Sinh, bấy giờ là Phó chủ tịch UBND TP Hải Phòng nói vui mặc dù vẫn thừa nhận là tình hình mại dâm ở Đồ Sơn rất "rầm rộ".
Khoảng 250 là con số của Chi cục Phòng chống tệ nạn TP Hải Phòng cung cấp cho đoàn phóng viên của Bộ VHTT khi xuống Hải Phòng viết bài về đấu tranh chống tệ nạn xã hội. Nhưng năm nay, khi chúng tôi hỏi một lãnh đạo của chi cục này thì con số chưa thể cập nhật được. Mới hay đấu tranh với tệ nạn mại dâm khó khăn đến mức nào, khi mà người mua vẫn có nhu cầu và công tác... tổ chức thì quá hoàn hảo!
Nguồn: Thanh Niên
 


Lại có thơ Bút Tre có đoạn liên quan tới Đồ Sơn thế này:
(xin trích tất đọc cho vui)

Chị em nô nức đặt vòng
hoa mộ liệt sỹ tỏ lòng biết ơn

Anh đi công tác Cam Pu
Chia chiến lợi phẩm ở tù ba năm

Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê

Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm

Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần

Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.

Con đò dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra

Chợ Đồng Xuân có tiếng đồn
Có chị bán trứng vịt lộn rất to

Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to

Mời anh vào quán kara-
OK em đã mở ra sẵn sàng

Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi

Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi về mới biết nó to thế này

Chị em du kích tài thay
Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa (nhà) mình

Hoan hô đồng chí Hagi
Cách ba mươi mét mà ghi được bàn

Hoan hô đồng chí Phạm Tuân
Bay vào vũ trụ một tuần về ngay

Liên hoan có bánh có chuồi
Ta đi ta nhớ cái buổi hôm nay

Khoa học thời đại lên cao
Anh Ga ga rỉn bay vào vũ tru

Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh

Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào

Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc ... tồ tồ cả đêm"

Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên

Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...

Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cù.

Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh

Ngọt ngào bóc múi em ra
Mời nhau cặp bưởi, chút quà Hùng Đoan

Ta đi bầu cử tự do
Chọn người xứng đáng mà cho vào hòm

Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu

Bà con toàn thể xã ta 
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê 
Dái dê to mập dài ghê 
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng 

Anh đi công tác Plây 
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê 
Họp xong anh ghé buôn mê 
Thuột xong một cái thì về với em 

Hôm nay giải phóng Sài Gòn 
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường 
Có cô ðang ngủ trên giường 
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tày 
Ô tô cấp kíu đến ngay 
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi... 

Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên 
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về 
Hoan hô anh Nguyễn Đình Đề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.

Ở trong hang đá đi ra 
Vươn vai một cái rồi ta đi vào

Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn 
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà 
Ðồ nhà tuy xấu tuy già 
Nhưng là đồ thật hơn là Ðồ Sơn

Bốn ông chung một đĩa lòng 
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to 

Chồng người du kích sông Lô 
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần

Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này

Trung thu là tết thiếu nhi 
Mà sao người lớn lại đi là nhiều 
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi

Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
Chị em phụ nữ chơi cầu
Lông bay vùn vụt..qua đầu thanh niên

Chị em Phụ nữ thường lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cu (cù).

Hôm nay học cả một buôi 
Ăn một quả chuối gọi là tĩnh dương (tĩnh dưỡng) 

Hôm qua học tập chính tri (chính trị) 
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu (phát biểu) 
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu 
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả b`… (cả buổi

Quê Hương thi sĩ Phú Thò 
Chè xanh , cọ biếc , mập to trái chuồi ( chuối) 
Lòng còn nhớ mãi cái buôi ( buổi) 
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo 
Cu Ba lông mượt giống to 
Cách màng văn hoá đất tô lại càng...

Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ 
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra 

Ba bà đi chợ cầu đông 
Vừa đi vừa nhổ lông....mày ra xem.




LỄ HỘI CHỌI TRÂU

Xem video tại:


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét